Minh Tuan
Giới thiệu
Mấy hôm nay thấy báo chí trong nước đưa tin đồng chí Tổng bí thư Tô Lâm nói về việc tinh giảm bộ máy đảng và Nhà nước, để bố máy đảng và Nhà nước làm việc có hiệu quả hơn, và mới có thể tăng lương được cho cán bộ, để chống được tham nhũng, và trả công xứng đáng cho cán bộ.
Đồng chí Tổng bí thư Tô Lâm đưa ra một ví dụ thật là hay:
Ông chủ tịch xã ngồi đọc báo, uống nước chè. Ông ấy không làm việc à?-Có đấy, ông chủ tịch xã-ông vua con ấy có làm việc, nhưng mà theo kiểu quan đại quan liêu như sau:
“Dạ, em chờ thư ký trình giấy tờ, em chỉ có ngồi ký thôi ạ”.
Thế đấy, quan cách mạng của Việt nam ta giờ đây quan liêu như thế đấy, chỉ một ông chủ tịch xã quèn, mà cũng đủng đỉnh, oai vệ chỉ ngồi chờ thư ký trình giấy tờ để ký, ngoài ra, không làm biết làm gì cả, chỉ ngồi uống chè, hút thuốc lá, đọc báo, nhìn trời, nhìn đất, nhìn mây, rồi quát tháo, mệnh lệnh.
Vì sao đảng ta lại để cho mọc ra một tầng lớp lãnh đạo vua con kiểu như vậy, xin đảng hãy tự thảo luận, và đưa ra quyết sách để giải quyết.
Dưới đây, daivietnam.com xin đăng lại bài biết của Chủ tịch Hồ Chí Minh hơn 70 năm trước, nói về bệnh hành chính, quan liêu, mệnh lệnh, mà ngày nay, hầu như chẳng có mấy đảng viên, lãnh đạo biết đến bài viết tuyệt vời này của Chủ tịch Hồ Chí Minh, mặc dù mồm nói “sống và làm việc theo Bác” .
>>>>>>>>>>>>>>>>
“Ai cũng biết bệnh quan liêu mệnh lệnh là nguy hiểm. Nhưng trong công tác thực tế, như trong việc tạm vay thóc chiêm vừa rồi, nhiều cán bộ ta còn mắc bệnh ấy. Miệng thì nói dân chủ, nhưng làm việc thì họ theo lối “quan” chủ. Miệng thì nói “phụng sự quần chúng”, nhưng họ làm trái ngược với lợi ích của quần chúng, trái ngược với phương châm và chính sách của Đảng và Chính phủ.
Bệnh quan liêu mệnh lệnh từ đâu mà ra?
Nguyên nhân bệnh ấy là:
Xa nhân dân : do đó, không hiểu tâm lý, nguyện vọng của nhân dân.
Khinh nhân dân: cho là “dân ngu khu đen”, bảo sao làm vậy, không hiểu được chính trị, lý luận cao xa như mình.
Sợ nhân dân: khi có sai lầm, khuyết điểm thì sợ nhân dân phê bình, sợ mất thể diện, sợ phải sửa chữa.
Không tin cậy nhân dân: họ quên rằng không có lực lượng nhân dân, thì việc nhỏ mấy, dễ mấy, làm cũng không xong, có lực lượng nhân dân, thì việc khó mấy, to mấy, làm cũng được.
Không hiểu biết nhân dân: họ quên rằng nhân dân cần trông thấy lợi ích thiết thực (lợi ích gần và lợi ích xa, lợi ích riêng và lợi ích chung, lợi ích bộ phận và lợi ích toàn cuộc). Đối với nhân dân, không thể lý luận suông, chính trị suông.
Không yêu thương nhân dân: do đó họ chỉ biết đòi hỏi nhân dân, không thiết thực giúp đỡ nhân dân. Thí dụ: họ yêu cầu nhân dân đóng góp, nhưng không biết giúp đỡ nhân dân tăng gia sản xuất, cải thiện sinh hoạt, để bồi dưỡng sức của, sức người của nhân dân.
Có nơi, bệnh quan liêu mệnh lệnh trầm trọng đến nỗi cán bộ lừa phỉnh dân, doạ nạt dân!
Bệnh quan liêu mệnh lệnh chỉ đưa đến một kết quả là: hỏng việc. Vì vậy, chúng ta phải mau mau chữa bệnh nguy hiểm ấy.
Cách chữa bệnh ấy gồm có một nguyên tắc là: Theo đúng đường lối nhân dân và 6 điều là:
Đặt lợi ích nhân dân lên trên hết;
Liên hệ chặt chẽ với nhân dân;
Việc gì cũng bàn với nhân dân, giải thích cho nhân dân hiểu rõ;
Có khuyết điểm thì thật thà tự phê bình trước nhân dân, và hoan nghênh nhân dân phê bình mình;
Sẵn sàng học hỏi nhân dân;
Tự mình phải làm gương mẫu cần kiệm liêm chính, để nhân dân noi theo.
Cán bộ Đảng và chính quyền ta đều sẵn lòng cầu tiến bộ, sẵn chí phụng sự nhân dân. Mong rằng anh chị em đều cố gắng thi đua dùng đơn thuốc này, (thuốc đắng dã tật), chữa hết bệnh quan liêu mệnh lệnh, để trở nên người cán bộ tốt, và làm cho công việc thu thuế nông nghiệp sắp tới đạt được kết quả mỹ mãn.
C.B.
Hồ Chí Minh: Toàn tập,
t.6, tr. 292-293.